CÂY CHO ĐI
Thursday, January 14, 2016
Ngày xửa ngày xưa, có một
cây Xoài to lớn. Hằng ngày, có một cậu bé luôn đến chơi quanh nó. Cậu leo lên tận
chóp đỉnh, thưởng thức những quả xoài và còn núp bóng dưới những Cành lá cho những
giấc ngủ trưa…Cậu yêu cây và cây cũng mến thích sự nô đùa với cậu.
Thời gian trôi qua, cậu
bé lớn lên, và cậu không còn chơi quanh cây xoài như trước nữa.
Một ngày nọ, Cậu Bé trở
lại Cây xoài với vẻ mặt buồn rầu.
- “Hãy đến và
chơi với tôi”. Cây hỏi Cậu bé.
- “Tôi không
còn là một đứa trẻ con, tôi không chơi quanh cây nữa”. Cậu bé trả lời.
- “Tôi muốn
có những đồ chơi, tôi cần tiền để mua chúng”.
- “ Xin lỗi,
tôi không có tiền…nhưng cậu có thể hái tất cả những quả xoài của tôi và đem
bán, như thế cậu sẽ có tiền”. Nói thế, Cậu thích thú lắm.
Cậu hái tất cả những quả
xoài trên cây vui sướng khôn tả. Rồi cậu ra đi và không trở lại. Cây lại lủi thủi
một mình buồn bã.
Một ngày kia, cậu bé lớn
lên và trở lại với hình dáng một người đàn ông.
Cây vui mừng lắm.
-“Hãy
đến và chơi với tôi”. Cây
nói.
-“Tôi
không có thời gian, phải làm việc cho gia đình. Tôi cần một ngôi nhà để có chổ ẩn
núp. Cây có thể giúp tôi ?”
-“Xin
lỗi, Tôi không có nhà nhưng cậu có thể cưa-bổ các nhành cây của tôi để làm
nhà”. Thế rồi, người đàn ông cắt tất cả những cành cây và
vui mừng khôn xiết. cây sung sướng thấy anh ta hạnh phúc nhưng anh cũng không
quay trở lại.
Lần nữa cây lại cô đơn và buồn rầu.
Một ngày hè nóng bức, anh ta trở về
và Cây lại rất hạnh phúc.
-“Hãy
đến và chơi với tôi”. Cây
nói.
-“Tôi
buồn côi và đã già. Tôi muốn đi du thuyền một mình. Cây có thể cho tôi thuyền?”.
- “Hãy sử dụng
thân của tôi và làm thuyền cho cậu. cậu có thể hạnh phúc căng buồm xuôi gió
trên đường đi xa”. Thế rồi, anh ta cưa-bổ thân cây và làm ra một chiếc thuyền.
Anh ta du thuyền và không quay lại trong một thời gian dài. Cuối cùng anh ta trở
lại sau nhiều năm xa cách.
-“Xin
lỗi cậu, nhưng tôi không có thứ gì cho cậu nữa, không có những quả xoài cho cậu”.
cây nói.
- “Tôi không
có răng để ăn nữa”. anh ta đáp lại.
- “Không có một
cái thân nào cho cậu leo trèo trên đó nữa”.
- “Bây giờ
tôi cũng đã già không leo trèo được nữa”. Người đàn ông nói.
-
“Thực ra, tôi không có gì để cho cậu nữa, duy nhất chỉ có những cái rễ đang chết
dần của tôi”. Cây
nói dọng buồn rầu.
- “Bây giờ,
tôi không cần gì nhiều cho bằng là một chổ nghỉ ngơi. Tôi mệt mỏi sau những năm
tháng”. Người đàn ông trả lời.
-“Tốt
lắm, bộ rể cây già là chổ tốt nhất để tựa vào và nghỉ ngơi. Hãy đến ngồi xuống
và nghỉ ngơi với tôi”. Người đàn ông ngồi xuống, Cây sung sướng
và tươi cười.
Đạo
đức: Cây trong câu chuyện tượng trưng cho cha mẹ của
chúng ta. Khi còn trẻ, chúng ta yêu thích chơi với họ. Khi lớn lên, chúng ta rời
họ và chỉ đến với họ khi ta cần sự giúp đỡ. Cha mẹ hy sinh cả đời cho chúng ta.
Đừng bao giờ quên sự hy sinh của họ. hãy tặng lại cho họ tình yêu thương và sự
chăm sóc khi chưa quá muộn./.
Jos Tân Thiên Chuyển ngữ.
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Post a Comment